20/11 - Tri ân những người thầy “không bục giảng” của cộng đồng Hip Hop Việt Nam
Ở nhiều thành phố, trước khi có phòng tập, trước khi có studio với gương và sàn như hiện nay, những lớp học đầu tiên của Hip Hop được mở ngay giữa công viên, sân trường, bãi xe, hay bất cứ khoảng đất trống nào được tìm thấy... Không có bảng đen, không có bục giảng, chỉ có một chiếc loa cũ, một khoảng đất hơi bằng phẳng, và “người đi trước” âm thầm truyền lại những gì họ biết.
Thế nhưng, chính những không gian đơn sơ đó lại trở thành nơi định hình một thế hệ mới của văn hoá đường phố Việt Nam về sau!
Nhiều dancer thế hệ 9x và đầu 2000 vẫn nhớ như in hình ảnh về những lớp tập nhảy đầu tiên: Ánh đèn công viên hắt xuống mặt sân gồ ghề, sàn gạch, xi măng cứng đơ, hay những ngày mưa, ngày nắng oi không có mái che, mà vẫn thản nhiên chăm chú học nhảy.
Với nhiều người, đây cũng chính là những bài học đầu tiên về kỷ luật, tinh thần kiên trì và sự tôn trọng văn hoá.
Nơi những đứa trẻ tìm lại chính mình

Hip Hop từng bước trở thành một “lớp học đúng nghĩa” cho nhiều bạn trẻ.
Ở đó, những đứa trẻ nhút nhát bắt đầu biết cách nhìn thẳng vào gương, nhìn thẳng vào chính mình và bắt đầu nhận ra những nét đặc biệt của nó.
Những bạn từng thiếu tự tin dần đứng vững giữa vòng cypher, giữa sân khấu để thể hiện, nghe tiếng cổ vũ và cảm nhận lần đầu tiên rằng mình xứng đáng được nhìn thấy.
Với những đứa trẻ nghèo, Hip Hop thậm chí còn là một cánh cửa khác, đưa chúng thoát khỏi những góc phố chật hẹp, khỏi sự tự ti vì thiếu điều kiện. Vì ở đây, không ai quan tâm đến điều đó.
Nhiều người đến lớp với đôi giày rách, quần áo sờn mòn. Nhưng chính nơi đây đã cho chúng một điều mà tiền bạc không thể mua được, đó là một cơ hội, một cộng đồng, và cả một gia đình để được thuộc về.
Những người thầy không bục giảng

Có những người không bao giờ gọi mình là “thầy”, nhưng lại có hàng trăm học trò.
Họ là những người tiên phong của cộng đồng Hip Hop Việt Nam, ở cái thời mà không ai… dạy Hip Hop. Họ là những người tự tìm hiểu, tự mày mò, chắt góp kinh nghiệm từng bước, từ các video cũ, từ những chuyến đi học hỏi, từ những lần thất bại.
Và dù đã có thể đi một hướng đi khác vẫn tiếp tục đam mê, và chỉ dạy cho bất cứ ai yêu thích Hip Hop tìm đến mình, một cách không vụ lợi.
Ngày 20/11, họ không nhận hoa.
Nhưng họ nhận món quà lớn nhất: sự trưởng thành của thế hệ sau, tình yêu với đam mê của chúng, những đứa trẻ mà họ đã gieo niềm tin và cảm hứng.
Những lớp học đường phố đã gieo hạt cho tương lai

Ngày nay, Hip Hop Việt Nam đã có studio, phòng tập máy lạnh, loa xịn, có giải đấu, có người đi thi quốc tế, có dancer, nhóm nhảy được công nhận. Nhưng gốc rễ của tất cả vẫn nằm ở những lớp học đường phố, nơi văn hoá được trao truyền, nhân rộng và tiếp tục toả sáng.
Chúng ta đã từng có cả một thế hệ được nuôi lớn từ những buổi tập ở công viên, từ việc chuyền nhau chiếc loa Bluetooth cũ, từ những đêm tập đến khuya vì “mai thi, mai đấu”.
Một thế hệ mà Hip Hop không chỉ là bộ môn, mà còn là cách sống.
Tri ân những người đã gieo hạt

Nhân dịp 20/11, Văn Hoá Đường Phố xin dành lời tri ân đến tất cả những người đã chọn ở lại chỉ vì một chữ yêu, dù hành trình này muôn vàn khó khăn ở thời điểm nó bắt đầu.
Những lớp học đường phố có thể không bao giờ xuất hiện trong giáo trình, trường lớp nào. Nhưng nó đã, đang và sẽ tiếp tục tạo nên những con người mạnh mẽ, tự tin, dám nghĩ, dám làm.
Và đương nhiên, nó cũng quan trọng không kém bất kỳ lớp học nào trên thế giới.
Đăng kí E-mail để cập nhật và không bỏ lỡ các thông tin mới nhất từ chúng tôi.
