Hip Hop - Nền văn hóa sinh ra từ nghèo đói và sự tàn khốc

Hip Hop - Nền văn hóa sinh ra từ nghèo đói và sự tàn khốc

Hip Hop trong thế kỷ 21 mà các bạn thấy, đã là một ngành công nghiệp đang được vận hành bởi các công ty hay tổ chức có quy trình. Thực sự nó minh chứng rằng đó là sự tiến hóa phát triển tuyệt vời của “Một nền văn hóa” trong khoảng hơn 50 năm qua. Một nền văn hóa có chất “tôi” lạnh lùng, nhưng hương vị và phong cách ảnh hướng đến nhiều thập niên sau đó. Cách mà các nghệ sỹ ăn mặc, nhảy múa, đọc Rap và vẽ Graffiti vẫn ở quanh chúng ta đến ngày nay, thậm chí bàn xoay DJs đã tồn tại gần 5 thập kỷ. Từ cảm giác khi nghe anh DJ da đen chơi bản nhạc "Trans Europe Express" của Kraftwerk trong các sân chơi ở Brooklyn, ngạc nhiên trước những BBoy quay tròn trên bìa cứng dưới ánh đèn neon của quảng trường Times Square, nhìn thấy mũ của họa sĩ và giày ba sọc adidas mõm sò nổi bật như thời trang cao cấp trên Đường phố Harlem. Tất cả những sản phẩm đó mặc đù được tái bản, phối lại nhưng vẫn làm khán giả phấn khích tột độ mỗi khi được xem lại.


Với loạt bài viết của vanhoaduongpho.com, bạn sẽ không chỉ thấy những gì đã, đang diễn ra của Hip Hop ngày nay mà bạn sẽ được biết về nơi khai sinh một nền văn hóa, một dân tộc và một cộng đồng hạnh phúc gây dựng phát triển nó đến ngày hôm nay.

Văn hóa Hip Hop là một sự thay đổi, bạn sẽ bị cuốn hút hoặc ghê sợ nó khi đối mặt, tuy nhiên chính sự sợ hãi đã củng cố cho Hip Hop phát triển, tạo ra ranh giới mong manh giữa huy hoàng và xấu xa khi gia nhập, nhưng thực sự nó là gì còn phụ thuộc theo cách hiểu và sự lựa chọn của bạn.



Không giống như những người hùng Hip Hop được biết từ giữa thập niên 80’ của thế kỷ 20 đều xuất phát từ giới trung lưu. Những người đi tiên phong của phong trào và khán giả của họ đều xuất thân từ khu dân nghèo – nhưng thật sự không có gì ngăn cản họ tìm thấy niềm vui. Các khu dân cư đó thuộc thành phố New York – nước Mỹ.


New York những năm đầu thập niên 70’ thế kỷ 20 không như những gì hào nhoáng qua truyền thông báo trí, phim ảnh bạn đã từng thấy. Thực sự nó thối nát từ những cuộc đình công, tham nhũng diễn ra trong nội tại các công chức của Tòa thị chính nơi điều hành thành phố cho đến cuộc sống trên những con phố đi bộ, nhà ga tàu điện ngầm. Thu nhập gia đình trung bình ở New York là 9.682USD; ở Nam Bronx là 5.200USD. Khu vực này chịu 25% của tổng số  các trường hợp suy dinh dưỡng được báo cáo của thành phố. Tỷ lệ tử vong ở trẻ sơ sinh là 29 trên 1.000 ca sinh. Có 6.000 tòa nhà bỏ hoang ở đó. Trong năm 1975, đã có 13.000 vụ cháy trong bán kính mười hai dặm vuông khiến hơn 10.000 người mất nhà cửa và kiếm được cho chủ nhà 10 triệu đô la trong các khu định cư được trả bảo hiểm.


Hơn nữa, nạn Heroin đã tàn phá các quận thuộc New York như Bronx và Harlem mà nòng cốt buôn bán lại chính là lực lượng cảnh sát ở nơi đây và ông trùm ma túy đen Nicky Barnes, hay còn gọi là ông Untouchable. Thậm chí vào tháng 2 năm 1973, người ta đã phát hiện ra lượng Heroin và Cocaine trị giá 73 triệu đã bị đánh cắp từ văn phòng thư ký quản lý tài sản của cảnh sát.

Tất cả những điều này đặt ra câu hỏi, liệu Hip Hop có thể được sinh ra trong chính trị chặt chẽ, hiền lành, tự hào của những năm 90 không? Có lẽ là không.

Chính sự thiếu kiểm soát dân sự New York vào những năm 1970 thực sự hỗ trợ cho nền văn hóa ở đây phát triển rộng rãi. Khi các trận đấu DJ với hệ thống âm thanh ồn ào ở trong các không gian công cộng vào buổi tối như các công viên thành phố và sân trường. Điều này sẽ không thể xảy ra, nếu một thành phố được thực thi kiểm soát nghiêm chỉnh.


Thật khó tưởng tượng trên thực tế chính quyền cho phép dễ dàng đi vào các ga tàu điện ngầm, và đó chính là cơ hội để các Writter có thể tạo ra các bản vẽ Graffiti dài bằng tàu hỏa tuyệt vời. Chúng hiện đã và đang được ca ngợi trên các trang website và các tạp chí trên toàn thế giới.


Tại Bronx và Harlem, rất nhiều vũ trường hỗ trợ cho các bữa tiệc Hip Hop  được sở hữu và điều hành bởi các doanh nhân liên quan đến ma túy; buôn bán heroin, cỏ thiên thần vừa công khai vừa lan rộng.

Việc thất nghiệp cũng làm cho thanh niên thiểu số tạo ra văn hóa băng đảng nơi trẻ em có thể là MC, DJ, vũ công, nghệ sĩ graffiti hoặc nhân viên bảo vệ.


Nhưng trong sự hỗn loạn thường có cơ hội. Ngành công nghiệp mỹ miều hiện được quốc tế gọi là Hip Hop chính là một sản phẩm của thời kỳ tàn khốc đó. Trong cuốn tiểu thuyết xuất sắc năm 1972 Mumbo Jumbo của Ishmael Reed, ông đã viết về một loại "Virus nhịp điệu" lấy cảm hứng từ Châu Phi nổi lên để chiến đấu với khó khăn.


Không được biết đến nhiều ngoài một tỷ lệ nhỏ người gốc New York, Hip Hop thực sự được lớn lên trong bi kịch, trong một tuổi thơ không an toàn, nghèo đói cùng sự thờ ơ và phân biệt chủng tộc. Nhưng thật vậy, ở một mức độ nào đó tất cả những điều đó đã giúp nó phát triển hơn 50 năm qua.


Văn Hóa Đường Phố | Vietnam Street Culture

Đăng kí E-mail để cập nhật và không bỏ lỡ các thông tin mới nhất từ chúng tôi.