Khi việc đi xe đạp trở thành hoạt động phố biến vào những năm 90s, nó đã bắt đầu hình thành nên một văn hoá. Hình ảnh các cô chú lớn tuổi đầu đội nón muỗng dùa, mặc Sơ-mi, diện những chiếc quần Trouser sáng màu nhắc cho ta nhớ về thời kỳ xưa của đường phố Sài Gòn và Thủ Đô Hà Nội.
Trong cùng mốc thời gian này, các quốc gia phương Tây cũng có sự gia tăng mạnh mẽ về số lượng người đi xe đạp. Lý do chủ yếu là vì người dân đã bắt đầu có sự quan tâm ít nhiều đến vấn đề môi trường, cộng với tình trạng kẹt xe ở các khu đô thị ngày càng gia tăng. Và đây cũng là lúc mà một nền văn hoá nhen nhóm hình thành.
Khi ấy người đi xe đạp mặc quần áo có phong cách khá đa dạng, chủ yếu hướng đến yếu tố thực dụng. Những món đồ được “vay mượn" từ những tay chơi BMX hay dân trượt ván, như quần Jean, giày trượt ván, hay những mẫu Pursuits Shell Jacket cứng cáp cũng rất được ưa chuộng. Thậm chí vào thời điểm này, một vài người còn có cả những chiếc bánh xe được sơn phủ màu sắc riêng biệt cho thật phù hợp với một vài bộ trang phục cụ thể khi chạy xe đạp trên phố..
Khi mà những yếu tố như niềm đam mê, phong cách thời trang cùng những con người chung chí hướng xuất hiện đủ nhiều thì cũng là lúc một cộng đồng bắt đầu được hình thành. Các câu lạc bộ, tiệm cà phê dành riêng cho người đi xe đạp xuất hiện liên miên. Những ông lớn trong giới thời trang cũng bắt đầu chú ý đến tệp khách hàng này hơn, tiên phong nhất có lẽ là Levi’s, khi họ là một trong những thương hiệu đi đầu trong phong trào sản xuất những món đồ phục vụ riêng cho mục đích đạp xe ngoài trời. .
*Nguồn thông tin:
- Biên dịch từ sách “100 Hundred Street Styles Over Years"
- Ảnh bìa được lấy từ nhiếp ảnh gia Doi Kuro
Đăng kí E-mail để cập nhật và không bỏ lỡ các thông tin mới nhất từ chúng tôi.