Street Art ra đời ở đâu và như thế nào? (Phần 2)

Street Art ra đời ở đâu và như thế nào? (Phần 2)

Khi các đoàn tàu có đầy chữ ký thì điều cần làm là làm cho chữ ký của mình rõ ràng và dễ đọc hơn. Các nghệ sĩ bắt đầu tạo ra và phát triển nhiều biến thể để dễ nhận biết. Tôn trọng có lẽ là quy tắc cơ bản duy nhất của các Writer: không bao giờ viết đè lên tên người khác. Điều tương tự với việc sao chép tên hoặc phong cách của người khác, họ có thể bị phạt và đôi khi còn tổn hại đến thân thể.

Trong số những điều mới lạ được các Writer sử dụng, việc bổ sung đường viền cho chữ ký chắc chắn là một trong những điều đáng chú ý nhất. Super Kool 223 tạo một chữ ký lớn với đường viền trên một toa xe. Tiếp đến, anh còn sơn toàn bộ chiều cao của xe, kể cả cửa sổ, từ trên xuống dưới. 

Chưa có ai từng làm điều này!


Hai đổi mới này mở đường cho một cách tiếp cận khác, chuyển từ chữ ký đơn giản sang các bức tranh.

Khoảng năm 1973, (Wildstyle) phong cách hoang dã ra đời, các chữ cái mềm bắt đầu dài ra, xoắn lại, tách rời và tô điểm bằng các mũi tên khiến khó đọc hơn. New York ước tính rằng 64% xe lửa, 46% xe buýt, 59% nhà cửa đã bị thiệt hại nặng!


Vào giữa những năm 70 tại New York, cuộc đấu tranh chống lại các Writer ngày càng căng thẳng và báo chí cũng thay đổi quan điểm từ thuận lợi sang phản đối Graffiti, bắt đầu định nghĩa các nghệ sĩ là "thú vật", "kẻ phá hoại", "mối đe dọa của công chúng". Nhưng không hề nản lòng, các Writer vẫn tiếp tục vẽ. Các Writer mới thêm các yếu tố tượng hình vào tác phẩm của họ, vẽ ở những nơi rộng rãi hơn và sử dụng các kỹ thuật phức tạp và công phu hơn. Các Writer nổi lên sau 1974 dường như đến với “trò chơi” này với mục đích trở thành nghệ sĩ, coi phong cách hội họa này là một loại hình nghệ thuật đích thực.

Năm 1972, United Graffiti Artists đã tổ chức một cuộc triển lãm tại phòng tranh Razor và nhiều tác phẩm được vẽ lại trên vải Canvas đã được trưng bày. Sự rạn nứt là không thể tránh khỏi: một mặt là các nghệ sĩ Graffiti (bao gồm Futura 2000 và Lady Pink) và mặt khác là các Writer “thực thụ”, tin rằng bất hợp pháp là cách duy nhất để thể hiện bản thân một cách tự do. Giai đoạn II nói lên cảm giác hồi hộp khi vẽ tranh trên xe lửa là không thể có lại lần nữa. 

Năm 1977, cuộc chiến chống vẽ bậy bắt đầu có hiệu quả khi một hỗn hợp Axit được phát triển để loại bỏ sơn khỏi xe ô tô. Nhưng giải pháp này bị loại bỏ sau khi phát hiện ra loại Axit được sử dụng gây ra các vấn đề sức khỏe cho nhân viên giao thông ở New York và trẻ em của một trường học gần nhà đó.


Trong những năm tiếp theo, các Writer Ali và Zephyr đề xuất với cơ quan quản lý các phương tiện giao thông cho phép họ vẽ một đoàn tàu và thực hiện một cuộc khảo sát về phản ứng của công chúng, nhưng yêu cầu này đã bị từ chối! Chính sách “anti - writer” tăng cường và từ năm 1989, các hình vẽ rời khỏi các toa tàu và đến với những bức tường.

Ngày nay, các nghệ sĩ vẫn xuống đường hầm để vẽ lên các đoàn tàu ngay cả khi không ai nhìn thấy và hầu như sẽ luôn bị hủy bỏ ngay sau đó. Tuy nhiên, các tác phẩm đều được quay phim lại để chứng minh rằng việc “vẽ” tàu điện ngầm ở New York vẫn có thể thực hiện được!

*Nguồn: thestripgallery

Văn Hóa Đường Phố | Vietnam Street Culture

Đăng kí E-mail để cập nhật và không bỏ lỡ các thông tin mới nhất từ chúng tôi.