Những hình ảnh của Sue Won trong những năm 1990 và đầu những năm 2000 dưới đây sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về của các Rapper đình đám nhất ở thời đại này và xa hơn là cả một nền văn hóa đang phát triển.
Không trực tiếp ghi lại quá trình phát triển Hip Hop đời đầu, bởi Sue Won vốn muốn trở thành một nhiếp ảnh gia chiến trường. Nhưng sau khi sinh con trai cả Kainoa, cô đã thay đổi suy nghĩ. Làn sóng thứ hai của nền văn hóa Hip Hop khiến cô đắm chìm. Vào thời điểm đó, New York đang có rất nhiều nghệ sĩ mới như A Tribe Called Quest, De La Soul, Mobb Deep và Wu-Tang Clan, với một nhóm nữ MC hùng hậu như Roxanne Shanté và Salt-N-Pepa.
Từ đó, cô đã ghi lại tất cả những gì mình có thể. Không chỉ là sự bùng nổ của một thể loại âm nhạc mới mà còn là sự phát triển của cả một nền văn hóa.
De La Soul, 1996
Pharrell Williams (bên trái) cùng Chad Hugo (giữa) và Shay Haley, 2001
Method Man, 1995
Luôn có một sự gần gũi, thân mật trong những bức hình của Sue Won. Cộng đồng, sự sáng tạo, niềm vui và những tình bạn thân thiết luôn là trung tâm của văn hóa Hip Hop. Hình ảnh những thành viên của De La Soul bị nhồi nhét phía sau một chiếc ô tô. Yo-Yo đang thưởng thức kem. Hay Pharrell trẻ tuổi với trang phục của N.E.R.D đang làm việc cật lực trong một Studio, mơ ước về những điều mới mẻ.
Có những khoảnh khắc kỳ lạ, như Biggie Smalls đang tổ chức buổi nghe Album Life After Death của anh chỉ trước 11 ngày trước khi anh bị mưu sát vào năm 1997. Hay những khoảnh khắc đời thường như ảnh Method Man đang đánh răng! Hoặc người bạn “Wu-tang” của Method, Raekwon với con trai Kainoa của cô.
Sue từng phát biểu: “Không ai nghĩ được Hip Hop sẽ có ngày hôm nay. Và tôi rất biết ơn vì mình đã ở đó.”
Arrested Development, 1992 (Từ Rap is Risen, Testify Books, 2021)
Beastie Boys’ MCA, a.k.a. Adam Yauch, 1992
Big Daddy Kane, 1991
Souleymane Dicko, 1985
“Tôi yêu âm nhạc và thường đến các buổi tiệc có DJ đánh nhạc hay các sự kiện khác nhau. Tôi luôn mang theo một chiếc máy ảnh vì tôi ám ảnh với việc ghi lại mọi thứ. Tôi muốn thời gian dừng lại. Tôi không biết tại sao. Có thể Freud hoặc nhà trị liệu nào đó có thể hiểu lý do. Nhưng đó là một điều tốt với chính bản thân mình mà tôi đã làm. Tôi chỉ nhớ rằng mình luôn mang theo một chiếc ba lô với Rolleiflex và một máy đo ánh sáng. Tất cả chúng ta đều bận rộn của mình và chỉ đang cố gắng sống sót, phải không? Tất nhiên, nó rất thú vị. Tôi nghe nhạc của họ và rất thích nó, rồi tôi sẽ chụp ảnh, ghi hình họ, làm việc với những con người đó. Tôi đã thật sự rất vui.” - Sue Won
Brand Nubian trên Rooptop SoHo, 1992
Mobb Deep, 1995
J Maseo, Monie Love, Trugoy the Dove, và Jarobi White of Native Tongues, 1990
Dres từ Black Sheep (chính giữa) tại the Apollo, 1991
N.W.A, 1991
“Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi làm trợ lý cho một nhiếp ảnh gia thời trang. Chúng tôi quay từ 10 đến 15 cuộn phim cho một chiếc váy trên bãi biển và tôi đeo ba chiếc máy ảnh quanh cổ mình. Nhưng tôi nghĩ điều này không thành vấn đề. Chiến tranh mới là thứ ghê gớm hơn.”
“Tôi luôn hứng thú với những điều như thế. Tôi nghĩ một phần là vì bố tôi. Ông là một người yêu lịch sử, chúng tôi đã trò chuyện về các cuộc chiến tranh ở Việt Nam và Triều Tiên. Tôi nghĩ việc ghi lại chiến tranh là rất quan trọng bởi vì đó là thứ thực sự có thể thay đổi thế giới.”
Busy Bee ở NoLIta, 1992
Yasiin Bey, người từng đóng vai Mos Def, vào khoảng năm 1999
Erick Sermon của EPMD, 1995
Kool G Rap, 1995
“Ở trung tâm New York thì khác, Loud Records - hãng thu âm của Wu-Tang Clan nằm ở đại lộ Broadway gần The Village Voice. Tôi thì làm việc ở Soho, sẽ có Rammellzee hoặc Jean-Michel Basquiat đến, sau đó họ tụ tập và đi chơi bên kia đường trước một cửa hàng. Bạn sẽ thấy tất cả các nghệ sĩ hoặc nhạc sĩ tụ tập rất nhiều…”
Tác giả: Minus
Văn Hóa Đường Phố | Vietnam Street Culture
Đăng kí E-mail để cập nhật và không bỏ lỡ các thông tin mới nhất từ chúng tôi.